Sign In

Chi cục Thi hành án dân sự huyện Kế Sách cưỡng chế giao trả đất

05/04/2018

Chi cục Thi hành án dân sự huyện Kế Sách cưỡng chế giao trả đất
Một người con vì lợi ích vật chất, đất đai mà quên đi người mẹ đã nuôi dưỡng mình từ nhỏ đến lớn làm cho bất cứ ai cũng phải bức xúc. Đất đai, tiền bạc có thể kiếm lại được nhưng tình cảm gia đình một khi đã mất đi thì khó mà kiếm lại được.
Ngày 30/3/2018, Chi cục Thi hành án dân sự huyện Kế Sách kết hợp cùng với các ngành chức năng, Ủy ban nhân dân xã Trinh Phú thực hiện việc cưỡng chế buộc ông Võ Văn Ướt, sinh năm 1971 cùng vợ, con phải trả lại 3.467,4m2 đất tại thửa số 561, 5.620,2m2 đất tại thửa 563 cùng tờ bản đồ số 01 và các cây trồng trên đất, tọa lạc ấp 12, xã Trinh Phú, huyện Kế Sách, tỉnh Sóc Trăng cho bà Nguyễn Thị Dể, sinh năm 1933 (mẹ ruột ông Ướt).

Theo Bản án số 51/2016/DS-ST của Tòa án nhân dân huyện Kế Sách xét xử tranh chấp quyền sử dụng đất và bồi thường thiệt hại về tài sản giữa nguyên đơn là bà Nguyễn Thị Dể và bị đơn là ông Võ Văn Ướt. Theo yêu cầu khởi kiện của bà Dể, nguồn gốc phần đất tại các thửa 452, 454 và 455 tại địa chỉ trên là của bà Dể và chồng tên Võ Văn Oanh, ông Oanh đã chết năm 1988. Sau đó, bà Dể để cho con trai út là ông Ướt đại diện gia đình kê khai đăng ký quyền sử dụng đất và được UBND huyện Kế Sách cấp giấy chứng nhận quyền sử dụng ngày 11/9/1993, diện tích 18.500m2.

Sau này do mẹ con không thuận thảo nên bà Dể yêu cầu ông Ướt phải trả lại phân nửa (50%) diện tích đất nêu trên để cất nhà ở và canh tác, còn lại phân nửa (50%) để cho gia đình ông Ướt tiếp tục sử dụng. Đến ngày 09/3/2015, bà Dể được UBND huyện Kế Sách cấp giấy chứng nhận quyền sử dụng thửa đất số 561, tờ bản đồ số 01, diện tích 3.467,4mvà thửa đất số 563, tờ bản đồ số 01, diện tích 5.620,2m2 nhưng gia đình ông Ướt không cho bà Dể sử dụng phần đất nêu trên. Vì vậy, bà Dể khởi kiện yêu cầu Tòa án giải quyết buộc gia đình ông Ướt cùng vợ, con phải trả cho bà Dể hai thửa đất trên.

Trong quá trình giải quyết vụ án ông Ướt và vợ là bà Nguyễn Thị Bé Em và con là Võ Văn Hoàng Hải thừa nhận nguồn gốc các thửa đất đã nêu là của cha mẹ ông là ông Oanh và bà Dể. Nhưng gia đình ông Ươt cho rằng phần đất này cha mẹ đã cho tặng vợ chồng ông. Ông Ướt đã kê khai đăng ký và được cấp giấy chứng nhận quyền sử dụng đất vào ngày 11/9/1993. Gia đình ông Ướt đã sử dụng ổn định lâu dài nên không đồng ý trả đất theo yêu cầu khởi kiện của bà Dể.

Tuy nhiên, qua xem xét thủ tục đăng ký quyền sử dụng đất của ông Ướt không thể hiện giấy cho tặng đất của bà Dể. Vào thời điểm kê khai đăng ký quyền sử dụng đất năm 1992, gia đình ông Ướt sống chung với mẹ là bà Dể. Vì vậy, theo thông lệ tại địa phương, con ở chung với cha mẹ thì đại diện gia đình kê khai đăng ký quyền sử dụng đất để được cấp giấy.

Ông Ướt cũng thừa nhận ngoài phần đất đang tranh chấp 9.087,6m2 với bà Dể thì gia đình ông vẫn còn diện tích 9.412,4m2 đất do ông Oanh và bà Dể cho tặng nằm liền kề với phần đất tranh chấp. Xét thấy nguồn gốc đất tranh chấp là của bà Dể và hiện nay bà Dể không còn phần đất nào để ở và canh tác. Để đảm bảo cuộc sống hàng ngày của bà Dể về chổ ở cũng như đất canh tác, nên buộc gia đình ông Ướt phải giao trả lại cho bà Dể 3.467,4m đất tại thửa số 561 và 5.620,2m2 đất tại thửa số 563 là hợp tình hợp lý, đúng quy định pháp luật và đúng đạo lý làm người. Từ những căn cứ nêu trên có đủ cơ sở để xác định: phần đất đang tranh chấp thuộc quyền sử dụng hợp pháp của bà Dể. Vì vậy, yêu cầu khởi kiện của bà Dể được Hội đồng xét xử chấp nhận.

Trong quá trình tổ chức thi hành án, ông Ướt và gia đình có thái độ bất hợp tác với cơ quan Thi hành án. Ông Ướt và gia đình không nhận, không ký bất kỳ giấy tờ gì của cơ quan Thi hành án, không đồng ý trả đất cho bà Dể. Đồng thời còn đe dọa sẽ chết nếu cơ quan Thi hành án tiến hành cưỡng chế giao trả đất cho bà Dể.
 

 
Qua xác minh cũng như làm việc với chính quyền địa phương được biết trước đây bà Dể sống chung với gia đình ông Ướt. Do vậy bà đã để cho ông Ướt đứng tên toàn bộ đất đai của mình. Tuy nhiên trong quá trình sống chung bà Dể bị ông Ướt đối xử tệ bạc nên bà dọn ra ở riêng và cất chòi lá ở tạm trên phần đất tranh chấp. Trước đây bà Dể chỉ yêu cầu ông Ướt giao cho bà 02 công đất tầm lớn để bà canh tác, sinh sống. Qua nhiều lần hòa giải ông Ướt chấp nhận cho bà nhưng giao đất ở phía xa, do đã lớn tuổi, đi lại khó khăn nên bà không đồng ý nhận và yêu cầu ông Ướt giao cho bà 02 công đất nằm cạnh nhà nhưng ông Ướt không đồng ý. Quá bức xúc bà mới khởi kiện yêu cầu ông Ướt trả cho bà ½ diện tích đất đai.

Ngày 20/12/2016, qua họp trù bị tiến hành cưỡng chế, liên ngành huyện phát hiện bản án chỉ tuyên trả đất, không tuyên trả cây trồng trên đất. Ngày 20/4/2017 Viện kiểm sát nhân dân tỉnh đã đề nghị Viện kiểm sát nhân dân cấp cao tại thành phố Hồ Chí Minh xem xét kháng nghị bản án theo thủ tục giám đốc thẩm.

Ngày 26/01/2018, Viện kiểm sát nhân dân cấp cao tại thành phố Hồ Chí Minh trả lời không kháng nghị giám đốc thẩm bản án. Trên cơ sở đó ngày 05/3/2018, Chi cục Thi hành án dân sự huyện Kế Sách đã ban hành Quyết định cưỡng chế số 13/QĐ-CCTHADS buộc ông Ướt cùng vợ con phải trả lại cho bà Dể hai thửa đất trên và toàn bộ cây trồng trên đất.
 

Ngày 30/3/2018, Chi cục Thi hành án dân sự huyện Kế Sách cùng các ngành chức năng, Ủy ban nhân dân xã Trinh Phú đến thực địa thực hiện Quyết định cưỡng chế. Trong suốt quá trình cưỡng chế Đoàn cưỡng chế luôn gặp phải sự chống đối quyết liệt của gia đình ông Ướt, đặc biệt là bà Nguyễn Thị Bé Em (vợ ông Ướt) và bà Võ Thị Mỹ Loan (sn 1992 là con ông Ướt) liên tục có hành vi cản trở, giật thướt dây cán bộ đo đạc và xô xác với lực lượng bảo vệ cưỡng chế. Nhưng với sự kiên quyết của Đoàn cưỡng chế quyết tâm thi hành xong vụ việc nên Đoàn cũng đã thực hiện xong việc đo đạc và phía gia đình bà Dể đã cắm được trụ đá, phân ranh.


Theo Chi cục Thi hành án dân sự huyện Kế Sách

Các tin khác
Các tin đã đưa ngày: