Các thủ tục thi hành với quan điểm nhằm buộc người nợ phải thực hiện cam kết theo quy định pháp luật của Đức

07/01/2018
Theo ông VALTER GITMANN, Chủ tịch Hiệp hội Thừa phát lại tại Tòa án Đức trong bài tham luận tại Hội nghị khoa học quốc tế lần thứ 7 diễn ra từ 9-11 tháng 6 năm 2016 tại Cộng hòa Bashkortostan với chủ đề Một số vấn đề và cách thức thi hành các yêu cầu không phải là tài sản trong các văn bản cưỡng chế cho biết Toà án ở Đức đang tham gia đặc biệt vào việc thi hành án nhằm mục đích làm cho các bên có hành vi cam kết được thi hành.


Các hành động sau đây được phân biệt:
- Các hành động tại cơ quan có thẩm quyền (phù hợp và thỏa mãn).
- Hành động mà bên thứ ba không thể thực hiện thay vì người nợ.
Các hành động có thể thay thế được (của bên bắt buộc). Bên nợ không phải tự thực hiện nghĩa vụ của mình, bên thứ ba có thể thực hiện thay vì người đòi nợ bằng phương tiện thoả thuận và thỏa mãn.
Các hành động mà bên thứ ba không thể thực hiện thay vì người nợ. Người thứ hai phải tự mình thực hiện và họ không thể được thực hiện bởi bên thứ ba bằng phương tiện thỏa mãn và thỏa mãn.
Sự sẵn có của một văn bản thi hành là điều kiện tiên quyết cần thiết cho một người quản lý Toà án bắt đầu các hoạt động của mình giống như với bất kỳ thủ tục tố tụng nào khác. Đây có thể là một phán quyết hay phán quyết của toà án về việc bảo đảm một yêu cầu bồi thường, án lệnh tạm thời hoặc phán quyết của tòa về việc viết tài sản.
Các thủ tục cưỡng chế nhằm khuyến khích con nợ thực hiện các hành động có thể được thực hiện thay vì và chi phí của người có nghĩa vụ (thỏa thuận và sự hài lòng).
Thủ tục này thông qua ví dụ về kinh nghiệm thực tiễn: Ở thị trấn Krefeld, gia đình Thị trưởng và ông Muller đã sống bên nhau như những hàng xóm tốt trong nhiều năm nhưng sau đó họ cãi nhau vì ông Muller có mối quan hệ mật thiết ngắn ngủi với vợ của ông Thị trưởng. Đó là lý do tại sao ông Mayor đặt một hàng rào bằng gỗ lên cao 2,5 mét ở ranh giới giữa lô đất của họ để không gặp người hàng xóm của anh ta nữa cũng như ngăn cản anh ta nhìn thấy mảnh đất của Thị trưởng. Ông Muller cho rằng đưa lên hàng rào vi phạm quyền của người sử dụng đất kể từ khi hàng rào vượt quá chiều cao được chấp nhận bởi các quy định của thành phố và tạo ra một bóng tối lớn mà không làm cho nó có thể trồng rau trong vườn rau của mình thực sự bên cạnh hàng rào, một trong những điều anh ta đã được yêu mến chăm sóc cho đến nay. Bên cạnh đó, hàng rào ngăn cản anh ta liếc qua người hàng xóm yêu dấu của mình.
Vì không thể đạt được thoả thuận giữa những người cãi cọ dữ dội đó, ông Muller đưa ra một hành động tại một Tòa án có thẩm quyền để chống lại ông Mayor với yêu cầu tháo dỡ hàng rào.
Sau khi xem xét vụ án trong phiên toà và xem xét hàng rào tại chỗ, Toà án ra quyết định sau:
"Theo phán quyết hiện tại, Tòa án xác định rằng ông Mayor phải tháo dỡ hoặc buộc một bên thứ ba phá dỡ hàng rào cao 2,5 mét ở ranh giới với lô đất của ông Muller. Thời gian để bị đơn tháo dỡ hàng rào là sáu tuần kể từ khi vụ án của tòa ra phán quyết cho anh ta. Nếu bị đơn không thực hiện đúng cam kết đã cam kết trong khoảng thời gian thì người yêu cầu là ông Muller được phép dỡ bỏ hàng rào hoặc buộc bên thứ ba phải làm việc đó với chi phí của bị đơn. Để có hiệu quả, người yêu cầu bồi thường có quyền tham gia vào là Thừa phát lại tại Tòa án, người có thể buộc người đòi nợ phải cho phép người yêu cầu gỡ bỏ hàng rào và có quyền thực hiện các hành động có hiệu lực. "
Hành động đó, nghĩa vụ thi hành - mà Tòa án uỷ thác cho bị đơn, được gọi là hành động do bên thứ ba thực hiện thay vì người nợ (Điều 887 của Bộ luật tố tụng dân sự của Đức, sau đây gọi là "ZPO") là bên thứ ba cũng có thể thực hiện nó thay vì bị đơn bằng phương tiện thỏa thuận và thỏa mãn. Ví dụ: anh ta có thể liên doanh với một công ty đặc biệt để tháo dỡ hàng rào, nghĩa là anh ta không bắt buộc phải làm công việc này.
Như dự kiến ​​trong trường hợp này, ông ông Mayor, bị đơn bây giờ gọi là người cho vay không thực hiện nghĩa vụ trong thời hạn được quyết định bởi Tòa án. Ông Muller, nay được gọi là chủ nợ yêu cầu Tòa án đưa cho ông một bản sao phán quyết với tất cả các quyền pháp lý và trình bày cho một thẩm phán Tòa án có thẩm quyền yêu cầu ông tiến hành tố tụng thi hành và đồng thời ông tuyên bố rằng ông sẽ ủy thác cho công ty Schmitz tháo dỡ hàng rào vì anh ta sợ rằng người nợ sẽ không để anh ta làm điều đó.
Thừa phát lại Tòa án tiếp nhận vụ án và chỉ định ngày và thời điểm thi hành. Chủ nợ ông Muller có thể, trái với mong muốn của người đòi nợ, loại bỏ hàng rào dính líu tới công ty Schmitz trừ phi người phá dỡ tháo dỡ hàng rào vào thời điểm đó. Người nợ được cung cấp thông báo về ngày thi hành.
Vào ngày được chỉ định, Thừa phát lại Tòa án đi đến địa điểm kèm theo hai nhân chứng chứng thực đã trưởng thành và gặp mặt chủ nợ cũng như nhân viên công ty của Schmitz sắp sửa dỡ bỏ hàng rào. Người nợ cũng đến, từ chối họ tiếp cận mảnh đất của mình để tháo dỡ hàng rào và nói rằng anh ta sẽ chống cự. Người ra lệnh Tòa án cảnh cáo người nợ rằng anh ta có thẩm quyền đối với các hành động có hiệu lực và có thể làm giảm tính kháng cự của người nợ (Điều 892 ZPO), anh ta cũng có quyền đề nghị cảnh sát để làm điều đó. Khi người đòi nợ nhận ra rằng tình trạng thi hành đối với anh ta đã dừng lại và công ty khoán do chủ nợ ủy thác có thể phá dỡ hàng rào dưới sự giám sát của người yêu cầu của Tòa án, những phần của hàng rào được chuyển cho người khác quản lý. Các chi phí phát sinh bởi chủ nợ như các khoản thanh toán cho công ty của Schmitz và cho sự cam kết hoặc Thừa phát lại của Tòa án được gọi là "chi phí cần thiết phát sinh trong dòng thuế" mà con nợ phải chịu theo Điều 788 ZPO trừ khi anh ta hoàn trả các khoản chi phí này đối với chủ nợ một cách tự nguyện thì sau này, đến lượt mình, có thể yêu cầu toà án thu hồi các chi phí trong khuôn khổ thủ tục cưỡng chế "thông thường" của một khiếu nại bằng tiền.
Ngoài ra, trước khi bắt đầu tiến hành cưỡng chế nhằm buộc người nợ phải thực hiện các nghĩa vụ của mình, chủ nợ có thể yêu cầu Toà án ra quyết định bổ sung để bắt buộc người đó phải trả cho chủ nợ một khoản tạm ứng khoản chi tiêu tạm ứng cho tháo dỡ hàng rào. Trong trường hợp này, chủ nợ trước tiên có thể đề nghị Thừa phát lại Tòa án thu hồi khoản tiền tạm ứng và sau đó buộc con nợ phải thi hành để thực hiện hành động của mình.
Nếu trong trường hợp con nợ chống đối, toà án có thể buộc cảnh sát có thể bắt giữ người chống đối trong thời gian thực thi hành động. Thừa phát lại Tòa án luôn chịu trách nhiệm về sự hợp pháp của thủ tục cưỡng chế bao gồm cả sự can thiệp của cảnh sát.
Điều 887 của Bộ luật tố tụng dân sự của Đức (ZPO)
Các hành động mà bên thứ ba không thể thực hiện thay cho người mắc nợ
(1) Nếu người nợ không thực hiện nghĩa vụ phải thực hiện các hành động mà bên thứ ba có thể thực hiện Toà án cấp sơ thẩm tiến hành tố tụng phải cấp cho chủ nợ về đơn yêu cầu của mình, quyền yêu cầu người khác thực hiện các hành động nói trên tại các chi phí của các con nợ.
(2) Đồng thời chủ nợ có quyền kiến ​​nghị Tòa án ra lệnh buộc người đó phải thanh toán tạm ứng phát sinh từ việc thực hiện và không từ bỏ quyền nộp đơn bổ sung nếu việc thực hiện đó dẫn đến chi phí cao hơn.
Quy định này luôn áp dụng trong các trường hợp khi thông qua một Tòa án tiến hành, người đòi nợ phải thực hiện một hành động mà cũng có thể được thực hiện bằng một lần thanh toán thứ ba thay vì của người đó.
Tình huống khác về các hành động mà bên thứ ba không thể thực hiện thay vì người nợ mà phải thực hiện bởi người đòi nợ (Điều 888 ZPO).
Điều 888 của Bộ luật tố tụng dân sự của Đức (ZPO)
Hành động mà bên thứ ba không thể thực hiện
(1) Nếu hành vi đó không thể thực hiện được bởi bên thứ ba và việc thực hiện nó phụ thuộc hoàn toàn vào cam kết của người đòi nợ thì Toà án cấp sơ thẩm tiến hành tố tụng phải, khi có đơn, vượt qua phán quyết để buộc người phải thi hành hành động bằng cách phạt tiền và khi tiền phạt không thể được thu hồi bằng cách giam giữ hoặc do tạm giữ. Số tiền phạt duy nhất không được vượt quá 25.000 Euro. Việc tạm giữ như một biện pháp cưỡng chế được áp dụng theo các quy tắc của phần thứ hai về việc tạm giữ.
Trở lại vụ việc của ông Mayor và Muller.
Sau khi tranh chấp về việc tháo dỡ hàng rào đã được giải quyết thông qua thủ tục cưỡng chế, bà Mayor đã có hòa bình với chồng và chấm dứt mối quan hệ của mình với ông Muller mà chắc chắn điều đó là không thích.
Vì vậy, ông Muller muốn không thay đổi liên lạc với bà Mayor, gọi điện thoại cho bà, gửi tin nhắn SMS và e-mail và gọi bà đến ranh giới mảnh đất của họ. Bây giờ không chỉ ông Mayor mà còn bà Mayor mạnh mẽ phản đối mối quan hệ này và đòi hỏi ông Muller nên từ bỏ cố gắng liên lạc với bà Mayor. Ông Muller không muốn chấm dứt mối quan hệ của mình với bà Mayor và tiếp tục liên hệ với bà. Sau đó, bà Mayor nhờ một luật sư thay mặt bà ấy thực hiện sẽ đưa ra một hành động cho Tòa án quận yêu cầu ông Muller nên bị cấm cố gắng liên lạc với bà Mayor.
Thứ nhất, tòa đưa ra một phán quyết theo hình thức chỉ thị thi hành và sau đó xác nhận điều đó trong phán quyết của Tòa án:
"Toà án xác định rằng liên quan đến yêu cầu bồi thường, ông Muller phải chấm dứt bất kỳ cuộc tiếp xúc nào với bà Mayor bằng văn bản hoặc bằng điện thoại, tin nhắn SMS hoặc e-mail. Ông bị cấm tiếp cận bà Mayor gần 5 (năm) mét, một khoản tiền phạt theo luật hành chính với số tiền lên tới 25.000 Euro có thể được thu hồi cho mỗi trường hợp vi phạm lệnh cấm và việc tạm giữ có thể được cho phép trong trường hợp không thu tiền phạt. "
Lệnh cấm đối với con nợ ông Muller chỉ có thể được thực hiện bởi chính ông, không ai khác có thể làm điều đó thay vì ông. Vì vậy, có nghĩa là một hành động mà không thể thực hiện được bởi bất kỳ người nào khác thay vì của con nợ.
Ngay cả sau khi Thừa phát lại cho ông một hướng dẫn thực thi, bị đơn không chấm dứt liên lạc với người nộp đơn và vẫn liên lạc với bà ấy. Sau đó khi có đơn yêu cầu của luật sư của bà Mayor, Tòa án quyết định như sau:
"Vì bị đơn dân sự không tuân lệnh chỉ thị/phán quyết cưỡng chế đã không chấm dứt những nỗ lực liên lạc với đương đơn hiện nay, Tòa án xác định áp dụng một khoản tiền phạt hành chính với số tiền 5.000 Euro và trong trường hợp không có khả năng thu hồi, ông ta sẽ bị bỏ tù trong 30 ngày. Chi phí thực thi sẽ được phát sinh bởi bị đơn, quyết định hiện tại sẽ được thực hiện. "
Đây cũng là nghĩa vụ của Thừa phát lại Tòa án để thu tiền phạt được áp đặt theo luật hành chính, Thừa phát lại thu hồi các khoản tiền phạt theo quy tắc cưỡng chế thi hành các yêu cầu về tiền tệ. Người nộp đơn uỷ thác cho Thừa phát lại về việc thực thi các yêu cầu về tiền tệ. Người nộp đơn ủy thác cho Thừa phát lại cưỡng chế với việc cưỡng chế thi hành tố tụng với bị can (con nợ). Để thi hành án cưỡng bức, Thừa phát lại Tòa án đã gặp trực tiếp ông Muller và yêu cầu ông ta phải thanh toán. Ông Muller nộp được 5.000 Euro và thanh toán khoản tiền này và các chi phí phát sinh từ việc tham gia vào một phiên tòa.
Thừa phát lại Tòa án chuyển tổng số tiền phạt hành chính đã thu hồi lên Kho bạc Nhà nước (chứ không phải người nộp đơn) và số tiền chi phí phát sinh từ thủ tục cưỡng chế cho người nộp đơn. Do đó, phán quyết này được thực hiện bằng cách phạt tiền hành chính.
Tiền phạt hành chính luôn được chuyển vào Kho bạc Nhà nước và không bao giờ được chuyển vào tài khoản của người nộp đơn/chủ nợ!
Ông Muller im lặng trong một thời gian, nhưng khoảng hai tháng sau đó, ông đã đánh tiếng cho người hàng xóm của mình và một lần nữa ông bắt đầu nói chuyện với bà ấy, gửi tin nhắn SMS cho bà ấy một tin nhắn điện tử. Bà Mayor, như trước, không muốn hồi sinh các mối liên hệ với ông Muller nhờ luật sư một lần nữa và một lần nữa, ông ta có phán quyết tại Tòa án khu vực rằng áp dụng một khoản phạt hành chính nhưng trường hợp này số tiền 10.000 Euro và trường hợp không có khả năng thu hồi thì bị phạt tù trong vòng 60 ngày.
Một lần nữa, bà Mayor ủy thác cho Tòa án với thủ tục cưỡng chế để thu hồi khoản tiền phạt hành chính này từ ông Muller. Tuy nhiên, sau này không thể trả tiền phạt, ông ta không có bất kỳ tài sản để nắm bắt, do đó, không thể thi hành thu hồi tốt. Thừa phát lại Tòa án thông báo cho nguyên đơn của người đó thông qua luật sư của cô kiến ​​nghị Tòa án quận ra lệnh bắt giữ đưa bị cáo ra giam.
 Khi nộp đơn, một Tòa án hành chính sẽ ban hành lệnh bắt giữ và cho phép bị bắt giam trong vòng 60 ngày. Giấy chứng nhận được giao cho người nộp đơn theo giấy phép này, bản án phạt tiền hành chính và giam giữ sẽ tiếp tục truy tố tại Tòa án nhưng lần này bà ấy ủy thác cho Tòa án thi hành lệnh bắt giữ. Nhận thức được rằng người đòi nợ có thể đề nghị Thừa phát lại làm một số việc đủ hợp lý để đưa một cảnh sát viên cùng với Thừa phát lại để bắt ông ấy thi hành lệnh bắt giữ. Ông ấy tự nguyện đến cơ quan thi hành án hình sự để thi hành trong 60 ngày. Con nợ đã thi hành đầy đủ thời gian của mình vì ông không thể trả tiền phạt hành chính.
Con nợ có thể được thả ra khỏi nhà tù bất cứ lúc nào trong trường hợp phải trả tiền phạt hành chính trừ khi Tòa án xác định việc giam giữ là hình phạt duy nhất. Theo luật, hình phạt này sẽ được áp dụng nếu có một số nỗ lực không thành công để buộc thực hiện thu hồi tiền phạt hành chính. Ở Đức các lệnh bắt giữ dân sự chỉ được thực hiện bởi các toà án, chứ không phải bởi cảnh sát. Tuy nhiên, các Thừa phát lại Tòa án có thể có liên quan đến các cơ quan cảnh sát hành chính để bảo vệ riêng họ và làm chứng cho nhân chứng. Việc sử dụng vũ lực bằng biện pháp bắt giữ nợ là một nhiệm vụ đương nhiên của các toà án trong các vụ kiện dân sự.
Một nguồn lực thực thi khác là để loại bỏ khả năng kháng cự của người nợ để thực hiện hành động bởi bên thứ ba mà người đòi nợ phải cho phép.
Điều 892 của Bộ luật tố tụng dân sự của Đức (ZPO)
Cung cấp kháng cự bởi người đòi nợ
Nếu người đòi nợ kháng cự đến việc thực hiện hành động mà ông ta có nghĩa vụ phải chấp nhận theo như ĐiềuĐiều 887, 890 thì chủ nợ có thể yêu cầu chủ Tòa án loại bỏ sự phản kháng đó, người chỉ huy Tòa án có nghĩa vụ phải hành động theo các quy tắc của đoạn. 3 Điều 758 và Điều 759.
(1) Toà án Toà án có thẩm quyền tìm kiếm nơi ở và nơi lưu giữ của con nợ nếu cần thiết để thực hiện thủ tục cưỡng chế.
(2) Người có thẩm quyền ra lệnh mở lối vào bị khóa và nối cửa ra vào và nơi cất giữ.
(3) Nếu gặp trở ngại thì được phép sử dụng vũ lực và vì mục đích này anh ta có thể yêu cầu hỗ trợ của cơ quan cảnh sát hành chính.
Điều 759 của Bộ luật tố tụng dân sự số 01 của Đức (ZPO)
Tham gia chứng minh nhân chứng
Nếu thủ tục cưỡng chế có kháng cự hoặc nếu trong quá trình tố tụng thi hành được thực hiện tại con nợ ở đó thì con nợ hoặc bất kỳ thành viên trưởng thành khác trong gia đình hoặc người làm việc cho gia đình hoặc bất kỳ người mướn người lớn nào sống vĩnh viễn vắng mặt người chỉ huy án phải liên quan đến hai người lớn hoặc một công chức thành phố hoặc một cảnh sát viên làm chứng nhân chứng.
Làm rõ những điều trên với một ví dụ khác:
Sau khi mãn hạn tù, cuối cùng ông Muller đã có những cảm giác không còn cô đơn và bỏ bà Mayor.
Tuy nhiên, ông ấy đã nhận được những khoản nợ khổng lồ như vậy mà ông ấy không thể trả tiền điện hàng tháng của mình cho một doanh nghiệp của thành phố Schtadverke Krefeld, số nợ tồn đọng đã lên đến 800 Euro. Sau đó, doanh nghiệp quyết định ngừng cung cấp điện và tháo dỡ một đồng hồ cấp điện tại nhà ông Muller. Tuy nhiên, ông ấy không chấp nhận và yêu cầu nhân viên Schtadverke Krefeld khỏi mảnh đất của ông. Do đó, doanh nghiệp kiến ​​nghị Toà án cấp huyện ban hành hướng dẫn thi hành mà Toà án cấp huyện ra lệnh và ghi như sau:
"Theo phán quyết hiện tại, Toà án phán quyết theo quy định tại Điều 890 của Bộ luật tố tụng dân sự rằng bị cáo Muller phải trao cho nguyên đơn các nhân viên của doanh nghiệp Schtadverke Krefeld truy cập vào nhà của ông ta để tháo dỡ mét đồng hồ điện để ngừng cung cấp điện. Để ngăn chặn khả năng kháng cự của bị đơn người yêu cầu bồi thường được ủy quyền liên quan đến một Thừa phát lại Tòa án "
Trên cơ sở của bản án này, doanh nghiệp thành phố Schtadverke Krefeld trao cho một Thừa phát lại Tòa án có thẩm quyền chỉ định ngày tháo dỡ đồng hồ cấp điện và ngăn chặn khả năng chống lại đối với bên nợ. Thừa phát lại Tòa án chỉ định một ngày và giờ phù hợp và thông báo cho nguyên đơn, đồng thời gửi cho ông ta bản án. Vào thời gian được chỉ định, Thừa phát lại Tòa án cùng với các đại diện của nguyên đơn đến với ông Muller đang ở nhà khi ông mất việc làm khi ông đang ở trong tù. Ngay khi ông Muller nhận quyết định của Tòa án, ông ta nhận ra rằng sau này có thể gọi cảnh sát lại, vì vậy hãy chấm dứt và để nhân viên của doanh nghiệp thành phố tháo dỡ đồng hồ điện mà không đề phòng bất kỳ sự phản kháng nào. Như vậy, thủ tục cưỡng chế theo Điều892 của Bộ luật tố tụng dân sự đã được thực hiện thành công.
Với sự minh họa của các ví dụ được đưa ra, đã cố gắng giải thích cách thức thực thi với các thủ tục tố tụng nhằm ép buộc con nợ thực hiện hành động được thực hiện ở Đức.
Sau khi mất việc, ông Muller đã không thể trả hết khoản tín dụng ngân hàng của mình cho việc mua nhà, do đó, thông qua thủ tục cưỡng chế nhà cuối cùng đã được bán đấu giá và Thừa phát lại Tòa án đã buộc phải trục xuất ông Muller[i].
Lê Anh Minh (giới thiệu)
 
[i] VALTER GITMANN, Chairman of the Association of Court Bailiffs of Germany
 Enforcement Proceedings with a View to Force the Debtor to Commit Actions Legal Regulation in Germany
Dear Athur Parfenchikov, dear colleagues, dear ladies and gentlemen!
Let me first heartily thank you for your invitation to speak at the 7th conference held by the Federal Bailiff Service of the Russian Federation.
I also say thanks to the German Fund of International Judicial Cooperation (the city of Bonn) that invited me to take part in this conference as an expert. I remember very well the 6th International Conference held in UlanUde in September last year - it was an interesting sharing of experiences, a wonderful business event. I am sure that the current conference will be equally successful.
Now let me actually turn to the topic of my speech.
The court bailiff in Germany is engaged, in particular, in enforcement the purpose of which is to make the debtor commit actions. Herewith, the following actions are distinguished:
- actions at the expense of the obligator (accord and satisfaction) and
- actions that cannot be performed by a third party instead of the debtor.
Actions that are substitutable (of the obligator). The debtor is not obliged to perform them by himself, a third party can perform them instead of the debtor by means of accord and satisfaction.
Actions that cannot be performed by a third party instead of the debtor. The latter must perform them by himself and they cannot be performed by a third party by means of accord and satisfaction.
The availability of an execution writ is a prerequisite necessary for a court bailiff to commence his activities as it is with any other kind of enforcement proceedings. It can be a judgment or a court ruling on securing a claim, an interim order or a court ruling on property write-up.
First of all, I would like to look into enforcement proceedings meant to encourage the debtor to perform actions that can be performed instead and at the expense of the obligator (accord and satisfaction).
Let me explain this procedure through the example of practical experience:
In my native town Krefeld the family of Mayors and Mr. Muller lived side by side as good neighbors for many years. But then they quarrelled as Mr. Muller had a short-time intimate relations with the wife of Mr. Mayor. It was the reason why Mr.Mayor put up a wooden fence 2.5 meters high at the border between their land plots not to see his neighbor any more as well as to prevent him from seeing the Mayors’ land plot. Mr. Muller believes that putting up the fence violates his right of the land property user since the fence exceeds the height admissible by the acting municipal norms and casts a large shadow which does not make it possible for him to grow vegetable in his vegetable garden that actually adjoins the fence, the one he has been fondly looking after so far. Besides, the fence prevents him from casting a glance at his sweetie neighbor.
As it was impossible to reach an agreement between the furious quarrellers Mr. Muller brings an action in a court of competent jurisdiction against Mr. Mayor with the demand to dismantle the fence.
Upon consideration of the case in a court hearing and examination of the fence in situ the court took the following decision:
Under the present judgement the court determined that the defendant Mr. Mayor must dismantle himself or charge a third party to dismantle the fence 2.5 meters high at the border with Mr. Muller's land plot. The time period for the defendant to remove the fence is six weeks since the service of the court ruling to him. If the defendant fails to fulfill the given commitment within the time period granted to him the claimant Mr. Muller is allowed to dismantle the fence himself or charge a third party to do it at the expense of the defendant. To that effect. the claimant has the right to engage a court bailiff who can force the debtor to allow the claimant to dismantle the fence and is entitled to acts of force.”
Such an action, the duty of execution of-which the court entrusted on the defendant, is called an action to be performed by a third party instead of the debtor (§887 of the Civil Procedure Code of Germany, hereinafter — ZPO) as the third party can also fulfill it instead of the defendant by means of accord and satisfaction. For example, he can engage a special firm to dismantle the fence, i.e. he is not obliged to do this work himself.
As it was to be expected in this case, Mr. Mayor, the defendant now called the debtor fails to execute the duty within the deadline determined by the court. Mr. Muller, now called the creditor petitions the court to grant him a judgment copy with all legal powers and presents it to a competent court bailiff requesting him to execute enforcement proceedings, and at the same time he states that he is going to engage Schmitz’ firm to dismantle the fence but he is afraid that the debtor will not let him do it.
The court bailiff takes over the case and appoints the date and the time when the creditor Mr. Muller can, contrary to the wish of the debtor, remove the fence engaging Schmitz’ firm unless the debtor dismantles the fence himself by that time. The debtor is serviced the notification of the date.
On the appointed day the court bailiff comes to the site accompanied by two grown-up attesting witnesses and meets the creditor as well as Schmitz’ firm employees who are about to dismantle the fence. The debtor comes too, refuses them access to his land plot to dismantle the fence and states that he is going to put up resistance. The court bailiff warns the debtor that he is authorized to acts of force and can wear down the debtor resistance (§ 892 ZPO), he also has the right to engage the police to do it. When the debtor comes to realize that it is a dead-end situation for him he stops resisting and the contracting firm commissioned by the creditor can demolish the fence under the supervision of the court bailiff, thc sections of thc fence being passed on to the debtor. The expenses incurred by the creditor as payments to Schmitz' firm and for engagement or the court bailiff are the so called "necessary costs incurred in the line of duty” which the debtor is to bear as per § 788 ZPO. Unless he reimburses these expenses to the creditor voluntarily the latter, in his turn, can request the court bailiff to recover the expenses within the framework of “routine” enforcement proceedings of a monetary claim.
In addition to that, prior to starting enforcement  proceedings with a view to force the debtor to execute his obligations the creditor can request the court adjudicated to take an additional decision to oblige the debtor to pay the creditor an advance in the amount of implicit expenditure on dismantling the fence. In this case, the creditor can first instruct the court bailiff to recover advance money and then engage him to enforce the debtor to execute his actions.
If in our case the debtor had not been reasonable the court bailiff could have involved the police who were likely to arrest the opposing debtor for the time of enforcing the action. The court bailiff is always fully responsible for lawfulness of enforcement proceedings including the police involvement.
§ 887 of the Civil Procedure Code of Germany (ZPO)
Actions that cannot be performed by a third party instead of the debtor
(1) If the debtor fails to execute obligations to fulfill actions that a third party is able to perform the first-instance court that carried out proceedings must grant the creditor, on his petition, the right to commission other people to fulfill the above actions at the expense of the debtor.
(2) At the same time the creditor can petition the court to enforce the debtor to bear advance payments arising from execution with no-waiver of the right to file additional claim if the execution results in higher costs.
This provision is always applicable in cases when through a court proceeding the debtor must execute an action that can also be fulfilled by a third party instead of him.
The situation differs in regard of actions that cannot be executed by a third party instead of the debtor but must be executed by the debtor (§ 888 ZPO).
§ 888 of the Civil Procedure Code of Germany (ZPO)
Actions that cannot be executed by a third party
(1) If the action cannot be executed by a third party and its execution depends entirely on the debtor commitment the first-instance court that carried out proceedings must, on application, pass judgment to enforce the debtor to execute the action by imposing a fine and when the fine cannot be recovered by detention or by placement in custody. The amount of a single fine cannot exceed 25,000 Euroes. Placement in custody as an enforcement measure is applied as per rules of the second section on placement in custody.
Let us come back to our irreconcilable contradictors Mayor and Muller.
After the dispute on dismantling the fence was settled through enforcement proceedings Mrs. Mayor made peace with her husband and broke up her relations with Mr. Muller which the latter certainly disliked.
Thus, Mr. Muller wastes no chance to contact Mrs. Mayor, keeps phoning her, sends SMS messages and e-mails and calls to her coming to the border of their land plots. Now it displeases not only Mr. Mayor but also Mrs. Mayor who sharply objects to these contacts and demands that Mr. Muller should give up trying to contact her. Mr. Muller does not want to break up his relation with Mrs. Mayor and goes on trying to resume his contacts with her. Then, Mrs. Mayor through a lawyer engaged by her brings an action to a district court demanding that Mr. Muller should be banned to attempt to communicate with Mrs. Mayor.
Firstly, the court gives a ruling in the form of an enforcement instruction and later confirms it in its judgment:
"The Court determines that in regards of the claim Mr. Muller must terminate any contacts with the applicant Mrs. Mayor whether in writing or by phone, SMS messages or e-mail. He is banned to approach Mrs. Mayor as near as 5 (five) meters. A fine imposed under administrative law in the amount of up to 25,000 Euros can be recovered for each case of violation of the ban and placement in custody can be authorized in case of noncollectability of the fine.”
The ban laid on the debtor Mr. Muller can be executed only by him himself, no other person can do it instead of him. Therefore, it means an action that cannot be fulfilled by any other person instead of the debtor.
Even after the court bailiff has serviced him an enforcement instruction the defendant does not terminate contacts with the applicant and keeps trying to communicate with her. Then upon a petition of Mrs. Mayor's lawyer the court takes the following decision:
“Since the civil defendant in defiance of the enforcement instruction/judgment has failed to terminate attempts to make contacts with the applicant now the court defines to impose an administrative fine in the amount of 5,000 Euros and in case of non collectability he is to be imprisoned for 30 days. The costs of enforcement are to be born by the defendant, the present decision is to be executed."
It is also a duty of the court bailiff to collect fines that are imposed under administrative law, he recovers fines as per rules of enforcement proceeding on monetary claims. The applicant entrusts the court bailiff with enforcement on monetary claims. The applicant entrusts the court bailiff with enforcement proceedings versus the defendant (the debtor). In execution of the order for enforcement the court bailiff makes a formal visit to Mr. Muller and demands that he should make payments. Mr. Muller collects 5,000 Euros and pays off this sum and expenses arising from engaging a court bailiff.
The court bailiff transfers the sum of the recovered administrative fine to the state treasury (not to the applicant!) and the expense amount arisen from enforcement proceedings to the applicant. Thus, this judgment is executed by means of the administrative fine acquittal.
Administrative fines are always passed to the state treasury and are never transferred to the applicant/creditor account!
Mr. Muller quiets down for a while but about two months later he smites for his fair neighbor and again he starts talking to her, sends her SMS an E-mail messages. Mrs. Mayor who, as before, does not want any revival of contacts with Mr. Muller applies to the lawyer again and again he obtains a judgment in a district court that imposes an administrative fine but this time in the amount of 10,000 Euros and in case of noncollectability the defendant is to be imprisoned for 60 days.
Again Mrs. Mayor entrusts the court bailiff with enforcement proceedings to recover this administrative fine from Mr. Muller. However, the latter is unable to pay off the fine, he does not possess any items of property to seize, so, it is impossible to enforce fine recovery. The court bailiff informs the plaintiff of it who through her lawyer petitions the district court to issue an arrest warrant to take the defendant into custody.
 On application an administrative tribunal issues an arrest warrant and authorizes the defendant's arrest to imprison him for 60 days. The warrant is delivered to the applicant who by virtue of this warrant, a judgment on imposing an administrative fine and detention engages the court bailiff again but this time she entrusts him with the execution of an arrest warrant. Being aware that the debtor could manifest some cussedness the court bailiff was reasonable enough to bring a policeman with him who was to protect him while he was executing the arrest warrant. He met him himself, arrested him and took him to a penal institution to serve the term of 60 days. The debtor served his full term as he was unable to pay the administrative fine.
The debtor could be released from prison at any moment in case of paying the administrative fine unless the court determined placement in detention as sole punishment. As a rule, the latter punishment is applied if there were several unsuccessful attempts to enforce recovery of an administrative fine. In Germany civil arrest warrants are exclusively executed by court bailiffs but not by the police. Yet, the court bailiffs can involve administrative police agencies both for their own protection and as attesting witnesses. Use of force by means of the debtor arrest is an indigenous task of court bailiffs in civil law cases.
Another resource of enforcement is to eliminate the debtor resistance to execute actions by a third party which the debtor is obliged to allow.
§ 892 of the Civil Procedure Code of Germany (ZPO)
Offering resistance by the debtor
If the debtor offers resistance to execution of the action he is obliged to allow as per §§ 887, 890 the creditor can involve the court bailiff to eliminate that resistance, the court bailiff being under obligation to act as per rules of para. 3 § 758 and § 759.
§ 758 of the Civil Procedure Code of Germany (ZPO)
Search; use of force by the court bailiff
(1) The court bailiff authorized to search the debtor dwelling and storage places if it is necessary for execution of enforcement proceedings.
(2) He is authorized to order to open up locked-in entrance and connecting doors and storage places.
(3) If he encounters resistance he is authorized to use force and for this purpose he can request support of administrative police agencies.
§ 759 of the Civil Procedure Code 01 of Germany (ZPO)
Involving attesting witnesses
If enforcement proceedings are met with resistance or if in the course of enforcement proceedings that are to be executed in the debtor dwelling the debtor or any other adult member of the family or a person working for the family or any adult tenant permanently living there are absent the court bailiff must involve two adults or one municipal civil servant or a policeman as attesting witnesses.
Let us clarify the above with another example:
Upon serving his term in prison Mr. Muller at last came to senses and left Mrs. Mayor alone.
However, he got into such huge debts that he is unable to pay his monthly electricity bills to a municipal enterprise Schtadverke Krefeld, the backlog accumulating already to 800 Euros. Then the enterprise decides to stop supplying electricity and dismantle an electricity supply meter at Mr. Muller’s house. Yet, he does not eat his humble pie and dismisses Schtadverke Krefeld employees from his land plot. Hence, the enterprise petitions the district court to issue an enforcement instruction which the district court issues and which reads as follows:
"Under the present judgment the court ruled in accordance with § 890 of the Civil Procedure Code that the defendant Mr. Muller must give the plaintiff employees of Schtadverke Krefeld enterprise access to his house to dismantle an electricity supply meter in order to stop supplying electricity. To prevent possible resistance of the defendant the claimant is authorized to involve a court bailiff.”
On the basis of this judgment the municipal enterprise Schtadverke Krefeld, in its turn, entrusts a competent court bailiff to appoint the date of dismantling the electricity supply meter and to prevent possible attempts of resistance on the part of the debtor. The court bailiff appoints a suitable date and time and notifies the claimant of it, at the same time he sends him the judgment. At the appointed time the court bailiff together with the claimant representatives comes to Mr. Muller who is at home as he lost his job when he was serving his term in prison. As soon as Mr. Muller recognizes the court bailiff he comes to realize that latter can call the police again, so tames down and let the employees of the municipal enterprise dismantle the electricity supply meter without offering any resistance. Thus, enforcement proceedings as per §892 of the Civil Procedure Code were successfully over.
With the help of the given examples I tried to explain how enforcement with proceedings with a view to force the debtor to commit actions are executed in Germany.
Having lost his job Mr. Muller was unable to pay off his bank credit granted for home purchase, therefore, through enforcement proceedings the house was finally sold at auction and the court bailiff had to enforce eviction of Mr. Muller. My colleague Andreas Zedel in his speech will look into how this procedure is executed in practice in Germany.